Thiên tình sử này đã diễn ra cách đây hơn nửa thế kỷ.
Năm 1952, Fidel Castro và các chiến hữu của ông đã tìm được một cơ sở đáng tin cậy để chuẩn bị cho cuộc khởi nghĩa chống lại tên độc tài Batista lại lên nắm chính quyền sau cuộc đảo chính nhà nước. Ở đó, có người phụ nữ mang tên Natalia Revuelta Clews (Naty). Người phụ nữ Cuba sôi nổi này vào thời gian đó đã là một người mẹ nhưng vẫn hăng hái đảm nhận nhiệm vụ liên lạc cho nghĩa quân, còn ngôi nhà của nàng thực sự đã trở thành “tổng hành dinh” của những người nổi dậy.
Như mọi người đều biết, sáng ngày 26-7- 1953, nghĩa quân dưới sự chỉ huy của Fidel đã tấn công trại lính Moncada ở thành phố Santiago và đã bị thất bại, còn Fidel thì bị đưa ra tòa và có nguy cơ phải lĩnh án 15 năm tù. Nhưng nhờ có quan hệ họ hàng với viên Bộ trưởng Bộ Nội vụ (Fidel lấy cháu gái ông ta), Fidel chỉ bị phạt 2 năm lưu đày ở ngoài đảo Pinox.
Chính trong chuỗi ngày bị giam cầm đó đã nảy nở mối tình lãng mạn qua những cánh thư giữa Natalia và Fidel. Natalia đã chủ động nhờ mẹ Fidel chuyển bức thư của nàng tới Fidel, trong đó nàng động viên khích lệ ông, bộc lộ tình yêu mãnh liệt của mình đối với ông và hứa hẹn sẽ đợi chờ ông, trong khi người vợ chính thức của ông đã bỏ ông và di tản sang Mỹ. Sau khi Fidel được tha trước thời hạn và trước khi ông bị trục xuất khỏi Cuba, hai người đã có một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi vào năm 1956 mà kết quả là một bé gái ra đời mang tên Alina Fernandez Revuelta. Hiện nay, Alina Fernandez đã rời Cuba sang Mỹ và sau đó đã cho công bố trên một tờ báo xuất bản ở Madrid một số bức thư của cha mình (tức Fidel) gửi cho mẹ cô (tức Natalia) trong thời gian ông bị đi tù.
Và dưới đây là những bức thư tình ấy.
***
Ngày 7 tháng 11 năm 1953
Naty yêu quý! Từ chốn lao tù này anh xin gửi tới em lời thăm hỏi ân cần. Anh luôn luôn nhớ và yêu em mặc dầu đã từ lâu anh chưa được tin tức gì về em. Anh đã nhận được bức thư thân yêu mà em nhờ mẹ anh chuyển cho anh và bao giờ anh cũng giữ nó bên mình. Nếu như em đã đau khổ nhiều vì anh thì mong em biết rằng anh rất vui mừng được hiến dâng cuộc đời mình cho danh dự và hạnh phúc của em. Dư luận xã hội không thể làm cho chúng ta lo lắng. Tất cả những cái quan trọng thực sự nằm trong ý thức của chúng ta. Mặc dầu cuộc đời này còn rất nghèo nàn, nhưng có những thứ bất diệt và vĩnh cửu như ký ức của anh về em mà sẽ mãi mãi còn lại với anh cho đến khi nhắm mắt xuôi tay.
Fidel.
***
Ngày 22 tháng 12 năm 1953
Naty tuyệt vời của anh!
Cuối cùng thì anh ngồi viết thư trả lời em đây. Bức thư gần đây nhất của em anh đã đọc đến hai lần, do đó nó như còn mới nguyên đối với anh. Anh cảm thấy những lời lẽ của em hết sức dịu dàng và gợi cảm, nhưng trong đó cũng có một thoáng buồn...
Anh muốn những bức thư của anh đem đến cho em niềm vui, mặc dầu nhà tù làm anh não lòng. Nhưng thậm chí anh ở đây rất đau khổ thì chẳng nhẽ anh lại có thể làm tăng lại nỗi đau của em hay sao? Ý nghĩ cho rằng anh có thể khoét sâu nỗi đau khổ của em khiến anh không sao chịu nổi, bởi lẽ anh yêu em. Làm sao anh có thể xua đuổi em ra khỏi ý nghĩ của anh được? Naty, anh lần lượt đọc lại những bức thư của em và anh phân tích rất kỹ những suy nghĩ và tình cảm được giãi bày trong đó. Nhưng em đừng sợ, đối với anh, ở nơi em hãy còn rất nhiều điều chưa thể nào biết hết...
Fidel.
***
Ngày 5 tháng 1 năm 1954
Naty yêu quý của anh!
...Thật ra việc trao đổi thư từ giữa anh và em là một điều kỳ cục. Những lá thư của chúng ta giống như những sinh linh có cuộc sống riêng của chúng. Chúng gặp gỡ ở đâu đó trên con đường đi của mình và chia sẻ với nhau những bí mật và những vấn đề của chúng trước khi đến tay chúng ta. Và ai xui chúng ta nghĩ ra và viết những lời lẽ nồng nàn nhân ngày lễ Giáng sinh? Và em có cảm thấy ở đây không thể không có sự thần giao cách cảm? Những bức thư của chúng ta trong bảy tuần lễ vừa qua đã vượt qua được giai đoạn ban đầu, giai đoạn của sự giữ kẽ nhẹ nhàng và của cơn sốc đầu tiên do tình cảm bị kìm hãm quá lâu đồng thời cũng là giai đoạn thích ứng với hoàn cảnh và những người chung quanh. Cứ mỗi lần đọc thư của em anh lại càng cảm thấy rõ ràng tạo hóa đã rất hậu hĩnh đối với em vì đã phú cho em trí thông minh với một tâm hồn (và tất nhiên cũng không quên ban cho em một hình dáng yêu kiều). Còn về những bức thư của anh thì anh viết cho em và chỉ đề cho riêng em mà thôi. Và anh không quan tâm đến việc em sẽ định làm gì với chúng. Em đề nghị anh giữ kín việc trao đổi thư từ giữa chúng ta. Em có thể tin anh trong chuyện này - anh mỉm cười khi nghĩ tới điều đó. Bởi lẽ đến một lúc nào đấy thì tất cả mọi người sẽ biết điều bí mật này.
Ôm hôn em,
Fidel của em.
***
Ngày 31 tháng 1 năm 1954
Naty yêu quý của anh! Những bức thư của em rất bổ ích, rất lý thú và hằng được mong đợi. Chúng là nguồn thú vui vô tận của anh. Chúng có những khuôn mặt muôn vẻ như những vì sao cứ mỗi ngày lại phát ra một thứ ánh sáng khác nhau. Này em, anh đã bắt đầu nói về các vì sao rồi đấy! Thật ra thì ánh sáng của một vì sao này khác biệt với ánh sáng của một vì sao khác ở chỗ nào nhỉ? Chả có gì khác nhau cả đâu? Tuy vậy cứ mỗi lần ở những ngôi sao ấy, ta lại thấy lấp lánh những màu sắc khác nhau. Một nụ hôn này giống như một nụ hôn khác, nhưng những người yêu nhau không bao giờ thấy mệt mỏi vì hôn nhau cả. Trên đời này có một thứ mật ong không bao giờ đặc quánh lại - đó là điều bí ẩn trong những bức thư của em... Không hề gì, một thời gian nữa sẽ trôi qua trước khi anh có thể ôm chặt em vào lòng, chặt đến nỗi anh sẽ nắm chắc em như nắm một bông hoa trong lòng bàn tay...
Fidel.
***
Ngày 9 tháng 2 năm 1954
Naty muôn vàn yêu quý của anh! Em là một người đàn bà. Đàn bà - đó là một cái gì dịu dàng nhất, trừu tượng nhất có trên thế gian này. Không một món quà nào tặng người đàn bà lại có giá trị nếu như nó được tặng trong sự khinh bỉ đối với một người đàn bà khác. Và kẻ nào xử sự như vậy sẽ không xứng đáng với tình yêu của bất kỳ một người đàn bà nào trong số đó. Người đàn bà trong trái tim đàn ông là cội nguồn của lòng ngưỡng mộ thiêng liêng bất khả xâm phạm. Lý trí lạnh lùng như một tảng băng, còn niềm đam mê thì nóng bỏng như phún thạch: cái đầu thật vô bổ trong vương quốc của tình cảm, còn cái thứ hai lại hoàn toàn có sức thuyết phục. Em rất dũng cảm và anh thích điều đó. Anh rất phấn khởi... Hãy viết thư cho anh bởi vì anh không thể sống thiếu em.l
Fidel của em.