Em và Tôi
1.
Em có nét buồn sâu như ngọn gió
Thổi lang thang qua năm tháng hao gầy,
Tôi có chút buồn xa như vạt cỏ
Khuất chìm sau cát bỏng đến chân mây…
Khi quay lại nhìn nhau trong khoảnh khắc
Gió qua truông thương cỏ cháy ven trời,
Chỉ em biết, cỏ rồi xanh mút mắt,
Chỉ một mình em biết – cỏ là tôi!
2.
Em có thể có gì xa cách lắm
Những ưu phiền chưa nói hết cùng tôi,
Mưa sau núi trải về xa thăm thẳm
Lối em đi, mù xóa dấu chân rồi…
Nhưng gương mặt qua sa mù trẻ lại
Tươi như sương mà lãng đãng như sương…
Có thể hóa hồ ly trong truyện cổ
Có thể hóa nàng tiên trong cuộc đời thường.
Tôi chớp mắt… chờ phút giây huyễn hoặc!?!
Em vẫn vô tâm, lặng lẽ như thiền…
Nếu hóa nước, hẳn hóa nguồn trong suốt,
Chỉ một mình tôi biết – đó là em!
Mất ngủ
Người đàn ông đã đến tuổi buồn
Đã đến tuổi không còn gì để nói
Sao ngoảnh lại vẫn còn nhiều bối rối
Vẫn còn nhiều duyên nợ ở trần gian?
Người đàn ông đã đến tuổi gàn
Đã đến tuổi không còn gì để mất
Mới hiểu được góc nhìn ngoài sự vật
Thấy rõ hình hài những thứ vô vi…
Ngủ đi, ngủ đi…
“Ngủ quách sự đời, thây kẻ thức…”(*)
Đã đến tuổi ngủ liền luôn một giấc
Sao còn quá nhiều điều bức xúc
Quá nhiều điều không nỡ để buông xuôi…
Ngủ đi!... Ngủ ư?... Lại mất ngủ rồi!
___________ (*) Câu thơ của Tú Xương:
“Khăn khăn, áo áo thêm rầy chuyện,
Bút bút, nghiên nghiên khéo vẽ tuồng…
Ngủ quách sự đời, thây kẻ thức,
Bên chùa, chú trọc đã khua chuông!”

Lời bình
Bài thơ hay. Và buồn. Vừa mới “tiếc màu khăn thật đỏ đã từng qua” đây, mà đã đến tuổi già, mất ngủ; thật buồn. Nhà thơ ở giữa thủ đô, trung tâm chính trị, biết nhiều chuyện. Mà biết nhiều thì chóng già, vì bức xúc nhiều. Làm sao được?
Tôi không có gì để bàn thêm về chuyện ấy. Chỉ có nhân đây, xin phổ biến một kinh nghiệm chữa bệnh mất ngủ, không thơ, thiết thực. Mong ai hay mất ngủ thì thử áp dụng.
- Cái ban ngày phản chiếu vào ban đêm, vào giấc ngủ. Cái cuộc sống hằng ngày, những hoạt động, suy nghĩ, lo toan, căng thẳng, bức xúc… ảnh hưởng tức thì đến giấc ngủ. Mà giấc ngủ quý hơn vàng. Ngủ hơn ăn. Nên để có giấc ngủ ngon thì phải có cách sống “ngon”, sống tốt, sống cân bằng, bình tĩnh, “thiền” một chút, “siêu việt” một chút.
- Chữa tức thì bệnh mất ngủ bằng cách:
+ Rửa chân sạch, lau khô, xoa dầu nóng vào gan bàn chân.
+ Bấm vào các huyệt: dũng tuyền, túc tâm lý, an miên, ấn đường, bách hội… Xoa bóp các đầu ngón chân, ngón tay.
+ Uống một cốc sữa, ngậm một thìa mật ong (loại thứ thiệt).
+ Quan trọng hơn cả là: nằm (có thể kê gối mỏng dưới lưng cho dễ thở sâu) hít thở thật sâu tới đan điền, rồi từ từ thót bụng thở ra. Cứ để ý nghĩ đi theo hơi thở, không cho trí óc nghĩ chuyện gì khác. Trước sau gì giấc ngủ cũng sẽ đến và ngủ giấc ngủ thật sâu…
Ngọc Tỉnh